Mọi người liều mạng chạy trốn.
Nhưng càng lúc càng nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên, số người chết cũng càng nhiều.
Hàn Vận xoay người nhảy lên một cây đại thụ.
Nhìn thảm trạng phía dưới, Hàn Vận hoảng sợ che miệng lại, để tránh phát ra tiếng. Sớm đã biết được người độc dược khủng khiếp, nhưng tận mắt chứng kiến là một loại cảm giác khác. Khắp nơi đầy mùi máu tươi càng kích thích giác quan, tạo cảm giác kinh khủng.
Mọi người bị xô ngã xuống đất, bị điên cuồng cắn xé. Một vài người vận khí tốt đã nhân lúc người khác bị tấn công bỏ chạy. Mà phần lớn vận khí không tốt thì bị cắn nuốt chỉ còn bộ xương trắng, một số ít bị ăn đến một nửa máu trong cơ thể biến dị, làm cho bị đồng hóa trở thành một người độc dược. May mắn là khả năng biến dị cực nhỏ, nếu không tiếp tục như vậy sợ là toàn bộ đại lục sẽ bị biến thành người độc dược.
Hàn Vận không phải thấy chết mà không cứu được, nhưng tính mạng bản thân còn khó bảo toàn.<HunhHn786>
Theo lý thuyết người độc dược rất ít hành động vào ban ngày, mà lúc này tuy không phải thời điểm giữa trưa, nhưng cũng là ban ngày trời nắng.
Người độc dược tuy rằng vẫn đuổi theo dân chúng, nhưng tốc độ rõ ràng chậm lại. Với tốc độ này, chỉ cần không phải già yếu bệnh tật hẳn là có thể chạy thoát.
Nắng càng gắt làn da của chúng bắt đầu thối rữa nhiều hơn, âm thanh phát ra kỳ dị, bộ mặt vốn dữ tợn càng trở nên khủng khiếp.
Mà vừa mới ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/1489642/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.