Gặp chuyện như thế này Tư Không Hàn xử lý phi thường tốt. Làm cho ngày hôm sau, Hàn Vận thời điểm ăn điểm còn tưởng rằng chuyện đêm qua phát sinh hết thảy đều là nằm mơ. Cho đến khi thấy cánh tay trái Hiên Viên Hủ thô hơn so với ngày thường mới chứng thật đêm qua đều không phải là mộng.
" Lúc ăn cơm còn phát ngốc cái gì vậy?"
Hiên Viên Hủ dùng tay phải cầm một cái đĩa trứng gà đưa tới trước mặt Hàn Vận.
Hàn Vận ăn xong một ngụm cháo, đem trứng gà Hiên Viên Hủ đưa sang lột vỏ.
"Ngài hôm nay còn vào triều sao ?"
Hàn Vận nhịn không được hỏi, người bị thương hẳn là phải ở nhà nghỉ ngơi.
Hiên Viên Hủ trong lòng ấm áp, nhoẻn miệng cười.
"Không cần lo lắng cho ta, giữa trưa sẽ trở về."
"Ai... ai lo lắng !"
Hàn đại thúc bắt đầu cãi bướng.
Hiên Viên Hủ không có vạch trần Hàn Vận nói dối, hơn nữa quan tâm hỏi:
"Còn ho khan sao ?"
Hàn Vận ăn trứng gà, lắc lắc đầu.
"Đã hết."
"Vậy là tốt rồi."
Hiên Viên Hủ buông bát đũa, nhìn sắc trời đã đến lúc nên đi lâm triều.
Tư Không Hàn đứng ở phía sau Hiên Viên Hủ cảm thấy trong khoảng thời gian khi mình không ở đây, Vương gia cùng Hàn Vận đã xảy ra chuyện gì đó, chỉ là việc này không phải hắn cần quản, muốn quản cũng không được.
"Đi ra ngoài nhớ rõ mang theo Lục Ngạc, võ công của nàng có thể bảo vệ ngươi."
Biết trước Hàn Vận cũng sẽ không sống yên ổn ở trong Vương phủ, Hiên Viên Hủ lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/1489611/chuong-60.html