Sống qua nửa tháng tra tấn, Hàn Vận rốt cục có thể bước xuống giường. Tuy rằng không thể vận động mạnh nhưng đi đứng bình thường cũng không thành vấn đề.
"Vận Nhi, ta mang về món ngươi thích ăn đây."
Hiên Viên Hủ từ trong ngực lấy ra túi bánh bao nóng hổi. Mỗi lần từ hoàng cung trở về hắn đều sẽ mang theo hai cái bánh bao nhân thịt Hàn Vận thích.
Hàn Vận hung tợn nhìn về phía Hiên Viên Hủ. Không biết Ác ma phát thần kinh gì. Từ sau khi bị thương hắn đối với Hàn Vận thật rất tốt, xưng hô cũng thay đổi. Tuy rằng Hàn Vận không thích người khác gọi mình "Đại thúc", nhưng càng chán ghét hai chữ "Vận nhi", bởi vì nghe thấy xưng hô này sẽ làm cả người nổi da gà.
"Không cần dùng từ ghê tởm như vậy gọi ta."
Hàn Vận một trăm linh một lần kháng nghị nói.
"Được."
Hiên Viên Hủ một trăm linh một lần đáp ứng.
"Vận Nhi nhanh lên lại đây ăn, trong chốc lát sẽ nguội."
Hàn Vận nuốt hận, tuy rằng sớm biết rằng Hiên Viên Hủ vô lại, lại không nghĩ rằng vô lại đến đạo-nhân-thần (đạo sỹ - người thường - thần thánh) cùng phẫn bộ.
Cầm lấy bao trên bàn, Hàn Vận hung hăng cắn một ngụm.
"Ui..!"
Hiển nhiên người đang giận nên quên bánh bao bên trong đều còn nóng.
"Chậm một chút."
Hiên Viên Hủ lập tức đem nước trà xanh đưa tới bên miệng Hàn Vận.
Hàn Vận uống xong chén trà xanh, đầu lưỡi đều đau.
Đem cái chén không buông xuống, Hiên Viên Hủ đưa cho Hàn Vận một cái bát. Hàn Vận đem bánh bao đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/1489607/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.