Tuy rằng Tà Thiên Viêm nội công mất hết, nhưng cũng không phải người bình thường có thể sánh bằng, tốc độ rất nhanh làm Lam Tuyết theo đuối sức.
“Nhanh lên.”
Tà Thiên Viêm đi ở phía trước không kiên nhẫn nói.
Lam Tuyết hoảng sợ, chịu đựng đau đớn lại giơ roi thúc ngựa, nhưng trong nháy mắt bị Hàn Vận đột nhiên chặn đứng.
“Giáo chủ đại nhân là long là hổ, dù nội công không có cũng không quan hệ đi.”
Hàn Vận cất cao giọng nói. Lúc này không chèn ép hắn về sau còn có cơ hội sao?
“Ngươi!”
Tà Thiên Viêm chỉ có thể dừng lại, đợi hai người kia đuổi kịp. Ngón tay cầm dây cương trở nên trắng bệch, hiển nhiên là tức giận không ít.
Hàn Vận vui tươi hớn hở để ngựa đi chậm chạp, lúc này phải để Lam Tuyết lấy lại thể lực.
Rõ ràng lộ trình không đến nửa canh giờ, ba người lại đi gần một ngày mới tới cửa thành Huyết Mạn Thành.
Lúc này cửa thành tuy rằng đã đóng nhưng có Tà Thiên Viêm ở đây Hàn Vận cũng không lo lắng. Quả nhiên, ngay tại cửa thành Tà Thiên Viêm lấy ra một lệnh bài, bọn gác cửa lập tức mở cửa thành cho họ đi ra.
“Hàn đại ca huynh đang cười cái gì?”
Thấy Hàn Vận cười đến khuôn mặt đã đỏ bừng, Lam Tuyết liền nhịn không được hỏi.
“Ha ha, Tiểu Tuyết không có phát hiện hôm nay giáo chủ đại nhân có cái gì khác biệt sao?”
Lam Tuyết nhìn về phía Tà Thiên Viêm.
“Hôm nay giáo chủ không có mặc huyết y!”
Hàn Vận gật đầu, nhìn Tà Thiên Viêm vẻ mặt như ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/1489587/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.