“Để ta xuống, nếu không cả hai đều không thể rời đi.”
“Nói cái gì, muốn đi cùng nhau đi.”
Lam Tuyết vốn muốn nói cái gì, lại đột nhiên ngậm miệng, mà Hàn Vận cảm giác được người phía sau rõ ràng đang run rẩy, kịch liệt run rẩy.
“Thực không tệ, như vậy mà có thể trốn khỏi thủy lao.”
Một giọng băng lãnh tàn khốc vang lên.
Hàn Vận lập tức quay đầu, đập vào mắt là Tà Thiên Viêm, áo bào đỏ như máu bay phất phới, tựa như ngọn lửa trong bóng đêm. Rõ ràng khoảng cách còn xa lại có thể làm cho người ta cảm giác được sợ hãi.
Ở phía sau Tà Thiên Viêm là hai gã nam tử, khí thế cho thấy hai người này võ công tuyệt đối không thấp.
“Chậc chậc, đây không phải tiểu Lam Tuyết sao? Sao thảm như vậy?”
Nam tử mặc áo lam giọng trêu đùa, một đôi mắt hồ ly đa tình đánh giá Lam Tuyết cùng Hàn Vận.
“Hắn là hữu hộ pháp ma giáo Khúc Dịch Tâm.”
Lam Tuyết ở bên tai Hàn Vận nhẹ giọng nói.
Hàn Vận khẽ nhíu mày, gặp được ba người này, xem ra là đừng nghĩ chạy trốn.
Đem Lam Tuyết buông xuống, kéo đến bên cạnh mình, Hàn Vận nhìn chằm chằm về phía Tà Thiên Viêm, đột nhiên mỉm cười.
“Chúng ta thương lượng được không?”
Tà Thiên Viêm không nghĩ tới Hàn Vận sẽ có hành động như thế, biểu tình trong nháy mắt ngốc lăng. Dám cùng hắn thương lượng?
Gặp Tà Thiên Viêm không có phản đối, Hàn Vận nâng tay phải xoa xoa mi mắt cười khổ nói:
“Không cần lại đem chúng ta ném vào lao, hoàn cảnh nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-nhan-la-trom/1489582/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.