Đau.
Đây là cảm nhận đầu tiên của Harry sau khi tỉnh lại. Mí mắt giật giật, muốn nheo mắt quan sát xung quanh một chút, đúng lúc này, một bóng đen thật lớn xuất hiện làm Harry theo phản xạ muốn xoay người tránh né nhưng cả người đau nhức làm cậu không nhúc nhích nổi nửa phân.
May mà đối phương không phải thứ nguy hiểm gì, chỉ là một “chú chó” cha đỡ đầu tên “Sirius” thôi.
Harry đau đầu nhìn Sirius tựa bên giường mình, hai mắt đẫm lệ, một bộ, “Harry, chú không thể bảo vệ tốt cho con, thực xin lỗi Potter, thực xin lỗi Lily, chú thực xấu hổ, thực phẫn hận, chú muốn đi làm thịt Voldemort, cùng lắm là chú với hắn đồng vu quy tận, bảo vệ con trai đỡ đầu thân thân mến mến của chú.”
“Sirius. . . Cháu không sao. . .”
Mới thức tỉnh, Harry chỉ cảm thấy yết hầu khô khốc như bị bỏng. Vừa thấy Harry tỉnh lại liền hô to, “Thật tốt quá!”, Hermione lập tức cầm chén nước tới bên giường. Cô đi vòng qua chú chó đen to lớn, nâng Harry dậy một chút, để cậu uống chút nước nhuận cổ họng.
“Từ từ, từ từ thôi, Harry.” Cô nhẹ giọng nói.
“Harry, hiệu trưởng Dumbledore đã kể hết mọi chuyện cho bọn tớ, trời ạ, bồ lợi hại thật đấy, có thể thoát khỏi tay nhiều phù thủy trưởng thành như vậy.” Ron đứng một bên vừa mở miệng đã bị Hermione lườm cho một cái.
Ron thè lưỡi, nhìn Harry nhún nhún vai. Harry miễn cưỡng cười cười với cậu ta. Cậu cũng chả biết nên nói với bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836904/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.