Vừa dứt lời, Harry đã bị vuốt mèo công kích.
Mèo nhỏ lông xám trắng ôm lấy tay Harry cào một cái, sau đó nhẹ nhàng nhảy xuống đất, vênh mặt, lộ ra vẻ mặt, “Đừng có coi thường mèo, bổn đại gia chính là manh mối quan trọng, ngươi dám nghi ngờ sao?”. Harry vô lực.
Cậu lui sang một bên, cào cào mớ tóc lộn xộn không khác gì tổ chim hai cái, khôi phục nó về trạng thái coi như bình thường, sờ sờ miệng vết thương, cầm đũa phép cẩn thận thi triển thần chú chữa lành.
Thật độc ác!
Cào đến chảy máu tay …
Harry vuốt miệng vết thương đã khép lại, làn da tuy đã khôi phục như cũ nhưng dư âm đau đớn vẫn khiến cậu chết lặng. Nếu không phải con mèo này là manh mối thì cậu đã hi vọng ném nó cho con chó mực kia, cho nó ăn một bữa đau khổ rồi mới đi thu phục con chó.
“Được rồi … Ta tin tưởng nó là đạo cụ. Giờ chúng ta nên làm gì?” Harry kì thật không hiểu Voldemort cho con mèo ăn cá là có ý đồ gì nên quay đầu hỏi hắn.
“Nếu ta đoán không sai, đạt thành yêu cầu của hệ thống xong, con mèo này sẽ đi theo chúng ta.” Tầm mắt của hắn lưu lại một chút trên khuôn mặt còn hiện vết cào của Harry, trực tiếp giơ tay, cho vết thương một bùa chữa lành. Hắn xem nhẹ cảm giác có chút không tự nhiên trong lòng, đứng lên vỗ vỗ áo choàng, đi lại vài bước.
Quả nhiên, con mèo nhỏ mới vừa rồi còn cao ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836885/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.