Không ai có thể hiểu trong đầu Harry rốt cuộc đang nghĩ cái gì.
Nói xong câu kia, cậu chỉ cúi đầu trầm mặc.
Cậu nghe thấy thầy Dumbledore thở dài, xoa xoa tóc mình, sau đó dặn dò mình nghỉ ngơi cho tốt, nếu vẫn muốn lên lớp thì để sau bữa trưa đi.
Harry gật gật đầu.
“Ồ! Để tôi nhìn một chút, chỗ này xảy ra chuyện gì vậy?” Một giọng nói õng ẹo ra vẻ tiểu thư từ cửa truyền đến.
Umbridge ở trên lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám không nhìn thấy thằng nhóc luôn khiến mình ngứa mắt thì rất kinh ngạc, sau một hồi tra hỏi tin tức (cho dù học sinh Gryffindor không chịu phối hợp thì cuối cùng mụ cũng có thể lấy tin từ chỗ Draco),mụ biết được cái tên kia còn đang ngủ trong phòng, nghe nói sáng nay nó bất tỉnh, không ai gọi dậy nổi.
Chuyện thú vị như vậy mà lại không có ai báo cho mụ biết, Umbridge hơi phẫn nộ, nhưng cảm giác muốn đến góp vui khiến mụ lập tức không mời mà tới, xuất hiện trong phòng ngủ của Harry.
Về phần mụ làm thế nào biết mật khẩu mà vào á?
Tùy tiện tóm một học sinh Gryffindor đến uy hiếp là biết ngay thôi.
“Không có gì, Harry chỉ có chút không khỏe thôi.” Cụ Dumbledore ngăn cản ánh mắt đang không ngừng soi mói vào bên trong của Umbridge, giáo sư McGonagall cũng hơi nghiêng người, chặn tầm mắt của mụ ta.
“Không có gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836851/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.