“Thật xin lỗi, giáo sư Taylor, em không thể đáp ứng lời mời của thầy rồi.”
Harry giơ tay đẩy đẩy tay Voldemort, Voldemort lại giống như không phát hiện, không hề nhúc nhích. Harry nhíu mày, quay người đối diện Voldemort, khiến hắn không thể không lỏng tay ra. Harry lại bước một bước về phía Cho Chang, thể hiện rõ ràng là mình muốn giữ khoảng cách với Voldemort.
Voldemort vì động tác ngoài ý muốn của cậu mà nhíu mày.
Harry lại nói, “Em còn có việc bận ạ.”
Nhìn các cô gái bởi câu nói của mình mà vừa bất mãn vừa vui vẻ xung quanh, cậu biết, các cô không thích cậu làm Voldemort mất mặt nhưng cũng không muốn cậu có thể độc chiếm lấy “Chân ái” giáo sư của họ.
Vì thế, cậu lại bổ sung thêm một câu, “Giáo sư Taylor, nếu thầy có thời gian, chi bằng đi trả lời thắc mắc của các học sinh nữ đi, em nghĩ họ sẽ rất vui. Có thể làm nhiều học sinh vui thích như vậy, em nghĩ đến các giáo sư khác cũng sẽ cảm ơn thầy.”
Nếu là trước kia, Harry có lẽ sẽ không thể nói ra mấy lời lươn lẹo như vậy nhưng từng ở trong mộng đấu võ mồm với Voldemort lâu như thế, chung quy có một vài thứ cũng sẽ thành thói quen. Ra khỏi trò chơi trong mộng, Harry cảm thấy chính mình cũng bị lây một phần hương vị của Slytherin, cái loại trưởng thành ngoài ý muốn đó thật không biết nên coi là tốt hay không tốt.
Cậu đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836813/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.