Hành động của con sóc làm hai người một rắn trầm mặc vài giây.
Vài giây sau, Nagini bật cười đầu tiên, thân thể thật lớn lăn lộn trên mặt đất, chấn động khiến lá cây cũng xào xạc rơi rụng, con sóc trên cành còn thiếu chút nữa bị hất ngã xuống.
Sóc: "#@¥%... &... %*! !" (#`Д´)
Đối mặt với con sóc đang phẫn nộ kêu réo, quý ngài Voldermort đang đen mặt đột nhiên hỏi: “Harry, ngươi có nghe hiểu được nó đang nói gì không?”
“Nghe không hiểu.” Harry thành thực đáp, “Nhưng ta nghĩ nếu hiện giờ có Bánh bao ở đây, có lẽ ta có thể tán gẫu với nó vài câu.” Cậu chỉ chỉ lỗ tai mèo của mình, giọng điệu có vẻ rất bất đắc dĩ.
Sóc: “…”
[Nagini, ngươi có thể nghe hiểu không?] Voldermort lại hỏi Nagini, thu về cũng là câu trả lời không hiểu.
“Nói cách khác, chúng ta đụng phải một NPC ngôn ngữ không thể câu thông, mà còn hoàn toàn không biết nó đòi cái gì.” Voldermort bỏ qua chuyện mình bị khinh bỉ, đem hết thảy sai lầm nhẹ nhàng quy về ngôn ngữ không thông.
Harry liếc mắt xem xét Voldermort một cái, “… Chính là ta cảm thấy nó phát hiện ra ngươi dùng một viên đá lừa nó cho nên nó mới không chịu tiếp thu.”
Voldermort lộ ra biểu tình bí hiểm, “Chỉ số thông minh của nó cao như vậy sao?”
Sóc: “!!!” (#`Д´)
Con sóc phẫn nộ nhảy dựng lên, để lại trên gương mặt anh tuấn của Voldermort một vết cào.
…
Sự thật chứng minh, phỏng đoán của Harry là chính xác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836785/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.