Harry không biết chỉ trong nháy mắt đó, Voldermort đã suy đoán ra kẻ chủ mưu đằng sau.
Trong đầu cậu hiện tại chỉ có một chữ duy nhất ——- CÁ.
Cá đỏ, cá trắng, cá vàng.
Tươi sống, béo tốt, tản ra mùi hương mê người.
Mắt mèo tròn xoe, không ngừng chuyển động theo hướng mấy con cá bơi. Mùi tanh khó ngửi đối với người thường lại khiến cậu có cảm giác lâng lâng, thậm chí có loại ảo giác tay chân mình đều biến thành móng vuốt sắc bén, chỉ cần vỗ nhẹ một cái là bắt được một con cá.
Harry không biết sao mình lại thành như vậy, tư duy cũng đã hoàn toàn hỗn loạn. Cậu mơ hồ nhớ mình mới vừa rồi còn cãi nhau với Nagini nhưng cãi nhau vì cái gì thì đã không còn nhớ nổi nữa.
Cá cá cá cá cá cá…
Cá cá cá cá cá cá…
Cậu lẳng lặng đứng trong nước, đến hô hấp cũng nhẹ đi, hơi hơi cong lưng, chân trước nâng lên…
Đột nhiên, cậu nhào xuống chộp một cái.
Một con cá giãy đành đạch bị Harry bắt lấy, đưa lên mũi ngửi ngửi, há mồm muốn cắn xuống…
Đúng lúc này, một bàn tay túm chặt lấy cổ tay Harry, ngón tay thon dài ấn lên một chỗ nào đó trên tay cậu, chỉ cảm thấy cổ tay nhất thời tê rần, năm ngón tay buông lỏng, con cá vàng sắp hấp hối liền tìm được đường sống trong chỗ chết, một lần nữa rơi xuống nước.
Con cá nhanh chóng vẫy đuôi, trong nháy mắt biến mất vào một hốc đá.
Harry nhìn chằm chằm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836739/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.