Rắn?!
Harry thoáng ngạc nhiên.
Không phải tại mình đến chậm nên anh ta bị rắn nuốt mất rồi chứ?
Harry nghĩ vậy nhưng vẫn tính đi tới chào hỏi, thuận tiện tìm hiểu một chút chuyện của người đàn ông kia. Cậu không sợ rắn, bởi lần trước đi vườn thú cậu phát hiện mình có thể nói chuyện với chúng. Nhưng mà —— Harry nhìn quanh bốn phía, không muốn năng lực này của mình bị người khác nhìn thấy. Cậu biết như vậy sẽ bị người ta xem là quái vật.
[Xin chào.] Harry nói.
[Harry, chào buổi chiều!]
Con rắn dùng một loại ngữ điệu quen thuộc đáp lại. Nó ngỏng cao đầu, dịch chuyển thân thể lại gần, nhìn qua như thể muốn tấn công Harry nhưng Harry không sợ hãi, cậu chỉ ngơ người.
[Là… Ngài Riddle?!] Harry lắp bắp hỏi. Bởi vì Voldermort sợ tên hiện tại sẽ khiến Harry có phản ứng không tốt nên sau khi tính toán mới quyết định dùng cái họ mà hắn luôn chán ghét. Giờ khắc này, Harry nghe tiếng rắn xì xì hơi vặn vẹo một chút nhưng vẫn có thể nhận ra giọng hắn, không khỏi ngạc nhiên.
[Là ta]
[Nhưng mà… Nhưng mà… Sao ngài lại biến thành một con rắn?]
Harry vươn tay sờ thử vảy rắn lạnh như băng, đầy bụng nghi hoặc.
[Vì ta bị trúng một lời nguyền, Harry.]
Voldermort cảm thấy bàn tay ấm áp của Harry sờ lên vảy thật thoải mái, không khỏi híp mắt. Hắn chưa từng học cách hóa thú nhưng ở hẻm Knockturn có bán một loại ma dược có thể giúp hắn tạm thời biến thành động vật trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-me-du-hi/2836719/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.