Cái gọi là hai điềulạ, điều lạ của thầy Dung có phần bi tráng, cho nên được nhiều ngườikính trọng; điều lạ của giáo sư Hinsh là biến lông gà thành mũi tên, cho nên mọi người cũng lạ cho ông. Thông thường, điều khiến mọi người lạrất dễ lan truyền, cho nên, so sánh giữa hai người, điều lạ của giáo sưHinsh lan truyền rộng rãi hơn của thầy Dung, hầu như mọi người đều biết. Bởi vậy, việc giáo sư Hinsh không cho mượn sách, ai cũng biết. Đấy làhiệu ứng chuyện nổi tiếng của người nổi tiếng, về mặt vật lí học ngườita gọi đó là hiện tượng dây chuyền. Sau đấy, mọi người phải hỏi nhau,tại sao giáo sư chỉ cho một mình Kim Trân mượn sách? Ngay cả bà vợ củaông cũng khó hiểu. Cái gọi là coi trọng và mong chờ chỉ là cách nói củamọi người, với một ý nghĩa nào đó, đấy không phải là cách nói tốt, danhtiếng không tốt. Danh tiếng tốt phải là cách nói khác, họ bảo ông giáosư người nước ngoài này muốn ăn cắp tài năng của Kim Trân.
Trong khi nói chuyện, thầy Dung cũng nói đến chuyện này.
(Ghi theo lời kể của thầy Dung)
Kỳ nghỉ đông đầu tiên sau ngày chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc,giáo sư Hinsh về châu Âu. Năm ấy trời rất lạnh, sợ rằng châu Âu cànglạnh hơn, ông không đem theo gia đình cùng về, mà chỉ đi một mình. Lúcgiáo sư trở lại, bố phải điều chiếc ô tô Ford duy nhất của trường, bảotôi ra bến tàu đón. Đến nơi, thấy giáo sư Hinsh, tôi ngớ ra, ông ta ngồi trên một cái thùng gỗ lớn gần bằng cỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-mat/3287087/chuong-2-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.