Anh vừa nói vừa tiến về phía cô, theo phản xạ Điềm Manh liên tục đi lùi về sau, nhìn vào ánh mắt thâm sâu khó lường của Lục Ngạn Hy, bất giác cô cảm thấy rối bời, thân con gái chỉ đến nhà hoang một mình để đối mặt với anh, thật sự không tránh khỏi run sợ.
- Anh...anh muốn làm gì? Đừng qua đây...
Đi lùi thêm vài bước, chân cô va vào lan can bằng xi măng phía sau. Do lan can được xây dựng tạm bợ nên rất thấp, cao chưa đến eo cô, khủy chân của cô va vào thành lan can, bất giác cơ thể cô ngã về phía sau. Điềm Manh hốt hoảng, tay quơ loạng xạ về phía trước, cứ tưởng lần này toi đời, nhưng Lục Ngạn Hy đã nhanh chóng chụp lấy tay cô, lực kéo có hơi mạnh khiến cô sà vào lòng anh.
Tim cô đập mạnh khi thấy mình vẫn còn đứng sừng sững, cứ tưởng ban nãy ngã từ tầng thượng xuống đất, cảnh tượng lìa đời đó chắc chắn rất khó coi.
Khi vừa định thần lại, cô phát hiện ra mình đang tựa đầu vào lòng ngực anh, ngay lập tức cô đẩy anh ra, ánh mắt hoang mang đến cực độ.
- Anh...muốn gì?
Ban nãy chỉ là một sự cố, nhưng Điềm Manh vốn tính đa nghi, cô đang lo lắng anh cố tình đe dọa, có ý định muốn trừ khử mình. Ngạn Hy thầm lắc đầu bó tay, cô cứ nghĩ oan cho anh thế này thì khác nào biến anh thành tên xấu xa.
- Lúc nãy cô xém bị ngã, là tôi đã cứu cô. Cô không thấy à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929916/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.