Từng bước chân chậm rãi đi dọc hành lang chung cư, cô không ngừng nghĩ suy về cuộc gặp mặt hôm nay với Kay. Thật không ngờ ngoài việc cô nhận lại được chiếc ví đánh rơi mà còn có thể nhận lại được người quen đã mất liên lạc nhiều năm.
Vừa bước đi cô vừa thầm nghĩ: "Tại sao mình lại có cảm giác Lâm Thần rất khác. Nhưng cũng đúng thôi, đã trải qua nhiều năm như vậy mà, có lẽ mình đã nghĩ quá nhiều rồi".
Cô mở cửa nhà Ngạn Hy, anh đã cho cô biết mật khẩu để tiện ra vào. Cả ngày hôm nay anh bận rộn chụp ảnh cho tạp chí nên không có ở nhà. Điềm Manh đang lo lắng vì vết thương của Ngạn Hy vẫn chưa bình phục hẳn, chỉ sợ anh làm việc quá lao lực sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
Người giúp việc đã ra về từ chiều, mấy hôm nay cô luôn đích thân vào bếp nấu ăn, muốn tận tâm đền đáp anh. Trong lúc đang nấu nướng, cô tranh thủ gửi đến anh một tin nhắn: "Hôm nay tôi có nấu rất nhiều món anh thích. Tôi chờ anh về dùng cơm".
Tin nhắn được gửi đi, chỉ vài phút sau cô đã nhận được hồi âm từ anh: "Công việc còn kéo dài, có lẽ đến khuya tôi mới về nhà. Nếu cô đói thì cứ ăn trước, không cần chờ tôi".
Đọc xong dòng tin nhắn, cô có cảm giác khá buồn nhưng Ngạn Hy phải làm việc nên chẳng thể trách anh được. Làm người nổi tiếng có thu nhập khủng thì việc đi sớm về khuya, thậm chí có ngày chỉ chợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929839/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.