Anh đang có ý muốn nhắc lại chuyện ái ân, nhưng cô có nỗi khổ của riêng mình nên mới làm lơ anh.
- Không phải em phũ phàng, chỉ là...
Cô ngập ngừng khó nói nên lời, Điềm Manh không biết phải giải thích thế nào với anh.
- Em không hài lòng ở anh điểm nào sao?
Lúc này nét mặt cô thật sự ngơ ra, Điềm Manh ngớ người vì chẳng rõ hàm ý trong câu hỏi của anh. Cô ngô nghê đáp:
- Không có, anh rất tốt với em, sao em có thể không hài lòng được.
Nghe câu trả lời quá đỗi ngây thơ, anh liền nhận ra cô đã hiểu sai ý câu hỏi của anh. Nếu đã vậy thì chỉ còn cách nói huỵch toẹt ra thôi:
- Ý anh không phải như vậy...Anh muốn biết có phải...đêm đó anh đã làm không tốt...?
Thật ra Ngạn Hy cũng thấy ngại khi phải hỏi thẳng thừn nhưng vì nói khéo thì cô lại không hiểu. Điềm Manh biết được ý của anh thì lập tức đỏ cả tai, đôi môi nhỏ cứ thẹn thùng khó nói thành lời. Bây giờ cô đang kẹt giữa ranh giới thú nhận hoặc bịa lý do để che giấu.
Thấy cô im lặng nghĩ suy, Ngạn Hy hồi hộp chờ đợi. Sau cùng Điềm Manh vẫn quyết định nói ra sự thật, dù sao cả hai cũng đã thừa nhận tình cảm mình dành cho đối phương, xét cho cùng chuyện này cũng chẳng có gì đáng để giấu giếm.
- Thật ra em...em chẳng nhớ gì về đêm đó cả.
Anh hơi bất ngờ, anh mắt dịu dàng vẫn nhìn cô chẳng rời, Điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929836/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.