Sau những chuyện đã xảy ra, Điềm Manh đã suy nghĩ thông suốt, anh yêu cô nhiều như vậy, luôn mong muốn được bên cô dài lâu, chẳng còn lý do nào để cô che giấu chuyện vui mà đáng lẽ anh nên được biết từ lâu.
- Em đã đi khám rồi nhưng sao chẳng nói gì với anh cả. Kết quả thế nào, anh muốn xem giấy khám bệnh.
Cô nở nụ cười, anh thật sự không nghĩ đến trường hợp cô đang có em bé. Ngạn Hy bình thường nhạy bén, trong công việc lại vô cùng quyết đoán, nhưng khi trở về nhà, ở bên cạnh vợ thì hóa thành người chồng ngô nghê hết chỗ nói.
- Em không bị bệnh, chẳng qua là... em có thai thôi.
Lời cô nói ra rất nhẹ nhàng, trong khi chuyện có con đối với anh là một chuyện lớn.
- Em có thai sao? Em biết chuyện này từ lúc nào?
Gương mặt anh lộ rõ sự ngạc nhiên, Điềm Manh ngẫm nghĩ lại rồi đáp lời:
- Khoảng ba tuần trước.
Nghe đến đây, Ngạn Hy vừa vui vừa giận dỗi:
- Em đã biết lâu như vậy như đến bây giờ mới nói với anh? Em muốn giấu anh sao?
Vậy ra lần trước cả hai ân ái thì lúc đó cô đã mang thai nhưng anh chẳng hay biết gì cả.
- Em xin lỗi, vì em thấy thời gian gần đây công việc của anh rất bận rộn nên không muốn làm anh phân tâm.
Cô nghĩ cho anh nên đã tạm thời không nói ra. Gần đây công việc của anh quá nhiều, Điềm Manh không muốn anh lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929748/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.