Hành lang bệnh viện hối hả tiếng bước chân, ông bà nội tức tốc chạy đến, người già sức khỏe kém nên không ngừng thở hổn hển. Điềm Manh cùng quản lý Hàn đã ngồi chờ sẵn ở hàng ghế trước cửa phòng cấp cứu. Trong tình huống nguy cấp, bà nội cũng chẳng còn tâm trạng để xét nét chuyện gia cảnh hay tỏ thái độ chán ghét cô.
Bà nội nhìn cô rồi vội vã cất lời:
- Tình hình Ngạn Hy thế nào rồi?
Điềm Manh vẻ mặt buồn bã, đôi mắt đẫm lệ vì khóc, giọng nói nghẹn đi, trong lòng ngập tràn sự âu lo mà đáp lời:
- Dạ anh ấy vẫn đang trong phòng cấp cứu.
Lúc nãy Đan Khôi nói tình trạng của Ngạn Hy rất nguy kịch nên ông bà nội vô cùng lo lắng, họ cứ đứng ngồi không yên, mong ngóng mau chóng gặp bác sĩ.
- Đan Khôi à, tại sao Ngạn Hy lại xảy ra tai nạn nghiêm trọng như vậy chứ?
Quản lý Hàn bước đến gần, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên vai bà nội trấn an:
- Trên đường Ngạn Hy đến bệnh viện đã va chạm với một ôtô khác chạy ngược chiều. Con vừa nhận được điện thoại từ cảnh sát thì lập tức đến bệnh viện. Nội đừng quá kích động sẽ ảnh hưởng sức khỏe, trước mắt chúng ta cần bình tĩnh chờ đợi.
Trải qua hơn một giờ đồng hồ đợi chờ, cuối cùng cánh cửa phòng bệnh cũng mở ra, bác sĩ vừa bước ra ngoài mọi người lập tức bước đến gần để hỏi về tình hình của anh.
Bà nội không thể chần chừ thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-trai-tim-em/2929745/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.