Alby đứng phắt dậy, làm cái ghế của nó bật ngửa. Đôi mắt vằn tia máu của thằng bé tương phản với màu trắng của lớp băng quấn trên trán. Nó bước tới trước hai bước rồi ngừng lại, như thể nó sắp sửa tấn công Thomas.
- Giờ thì cậu đúng là một thằng ngu. - Alby nói, mắt nhìn Thomas tóe lửa. - Hoặc là một thằng phản bội. Làm sao tụi tôi có thể tin những lời cậu nói, khi mà cậu đã giúp một tay xây nên nơi này và đưa chúng tôi tới đây? Ngay trên đất của mình mà bọn tôi còn không chống cự nổi bọn Nhím sầu, vậy thì đánh sao nổi với cả đám tụi nó ở trong sào huyệt của chúng? Thật ra cậu đang tính bày trò gì đây?
Thomas giận điếng người.
- Tôi đang bày cái gì á? Chẳng có gì hết! Tại sao tôi phải dựng lên tất cả những chuyện này chứ?
Alby gồng tay lên, hai nắm đấm co lại.
- Vì tất cả những gì tụi này biết là cậu được gửi tới đây để khiến cả đám bị tiêu diệt hết. Tại sao phải tin cậu chứ?
Thomas sững người, không tin nổi vào tai mình:
- Alby, trí nhớ ngắn hạn của cậu có vấn đề à? Tôi đã liều mạng để cứu cậu ngoài Mê cung, không có tôi thì cậu đã chết rồi.
- Biết đâu đó chỉ là một trò lừa đảo hòng chiếm được lòng tin của chúng tôi. Nếu cậu cùng một hội với đám thối tha kia, thì cậu cũng đâu phải lo lắng gì trước mấy con Nhím sầu. Tất cả có thể chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-me-cung/2726033/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.