Hai đứa dừng lại ở chỗ gần mặt lưng của Trang ấp - đó là từ mà Chuck dùng để gọi cái lán gỗ xiêu vẹo. Chúng đang đứng trong khu vực tối tăm nằm giữa cái lán và bức tường đá phía sau.
- Chúng ta đi đâu đâu? - Thomas hỏi, vẫn còn đang bị ấn tượng về cánh cổng thành đóng lại, cùng với những ý nghĩ về cái mê cung, sự hoang mang và nỗi sợ hãi. Nó tự bảo mình phải dừng lại nếu không muốn phát điên. Cố để tỏ ra bình thản, nó thử pha trò một cách nhạt nhẽo. - Nếu cậu định tìm một cái hôn chúc ngủ ngon thì quên đi nhé.
Chuck không hề nao núng.
- Chỉ cần anh im lặng và ở gần em.
Thomas thở hắt ra, rồi nhún vai đi theo thằng nhóc vào phía sau của căn lán. Chúng nhón gót đi đến gần một cái cửa sổ nhỏ bám đầy bụi bặm, từ trong đó có một luồng sáng yếu ớt hắt ra, chiếu lên đám cây thường xuân mọc trên tường thành. Thomas nghe thấy có ai đó di chuyển ở phía bên trong.
- Phòng tắm đấy. - Chuck thì thầm.
- Thì sao? - Sự băn khoăn làm Thomas ngứa ngáy.
- Em thích làm trò này lắm.
- Trò gì? - Có điều gì đó mách bảo Thomas là thằng nhóc đang tính làm chuyện mờ ám. - Có lẽ tớ nên … ?
- Im lặng mà coi nè.
Chuck leo lên một cái thùng gỗ nằm ngay dưới cửa sổ. Nó cúi thấp đầu xuống để cho người bên trong không trông thấy, rồi thò tay gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-me-cung/2725945/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.