Vì quá bải hoải nên Thomas ngồi thần người một lúc lâu không nhúc nhích. Nhưng rốt cuộc nó cũng bắt mình phóng tầm mắt quan sát coi có gì trong căn nhà gỗ. Một nhóm mấy thằng bé đang tụ tập bên ngoài nhà, lo lắng dòm lên mấy cái cửa sổ phía trên như thể một con quái vật gớm ghiếc sắp sửa lao ra cùng với một vụ nổ đầy mảnh kính và dằm gỗ.
Một tiếng lách chách xuất phát từ mấy cành cây trên đầu thu hút sự chú ý của Thomas, khiến thằng bé ngước nhìn lên, vừa kịp thấy một tia lấp lánh bạc pha đỏ trước khi nó kịp biến sang phía bên kia của thân cây. Thomas loạng choạng đứng dậy rồi đi vòng qua bên kia cái cây, nghển cổ kiếm thứ vừa gây ra tiếng động, nhưng nó chỉ nhìn thấy toàn những cành cây màu nâu xám chĩa ra tựa như những ngón tay xương xẩu giống như đang cử động.
- Đó là một con bọ dao. - Có ai đó lên tiếng.
Thomas quay sang bên phải và bắt gặp một thằng nhóc mập lùn đang nhìn nó. Nó còn nhỏ - có lẽ là đứa nhỏ nhất trong số những đứa trẻ mà Thomas đã gặp. Mái tóc nâu của nó chờm xuống dưới vai. Cặp mắt xanh rực sáng trên khuôn mặt đỏ ửng, tồi tội và yếu đuối. Thomas hất đầu hỏi thằng nhóc:
- Bọ gì chứ?
- Bọ dao. - Thằng nhóc đáp, chỉ tay lên ngọn cây. - Không làm anh đau trừ phi anh ngu ngốc chạm vào chúng, - nó ngập ngừng, - huynh à. - Hình như thằng nhóc cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ma-me-cung/2725938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.