Tuy rằng hiện thực tàn khốc, nhưng Kê Hân Tích đã ký vào hợp đồng này rồi, cũng chỉ có thể cam chịu, cô chỉ có thể cầu nguyện là do Tuân Du Linh mới đến đây, cho nên văn phòng sự vụ của các cô chỉ mới bước vào giai đoạn khởi nghiệp, cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Đêm đó, Tuân Du Linh sợ Kê Hân Tích chạy trốn, nên giữ lại chứng minh thư của cô, nói là sao chép ra một bản xong sẽ trả lại cho Kê Hân Tích.
Mệt mỏi cả một ngày nên Kê Hân Tích cũng lười tranh cãi thêm gì, cũng may dường như sau khi Tuân Du Linh ký hợp đồng xong thì tâm tình cũng không tệ, lương tâm trỗi dậy lấy chiếc xe đạp trên hành lang ra, đưa Kê Hân Tích đi lại khó khăn về nhà.
Đến dưới lầu nhà Kê Hân Tích, Tuân Du Linh xua xua tay đang muốn quay người rời đi, đột nhiên quay đầu lại nói với cô: "Cô đã là người của tôi rồi, vậy thì, cô trả lại tôi tấm danh thiếp tôi đưa cô lúc ban sáng đây."
Kê Hân Tích sửng sốt, lấy di động ra lưu lại số điện thoại của Tuân Du Linh, sau đó trả danh thiếp lại, tò mò hỏi một câu: "Cô lấy về có việc cần làm sao?"
Tuân Du Linh cầm lấy danh thiếp vuốt thẳng lại bỏ vào túi áo, ngồi lên xe đạp rồi nói: "In danh thiếp không cần tiền à, có thể bớt được một đồng cũng là tiền." Nói xong cô cũng không quay đầu mà nghênh ngang rời đi.
"..." Kê Hân Tích nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-linh-luc/3391030/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.