Vài năm tiếp xúc với những sinh vật này, Kê Hân Tích cũng đúc kết được quy luật nhất định, ở những nơi âm u ẩm ướt mà ánh mặt trời không chiếu đến được thì tỷ lệ chúng xuất hiện sẽ nhiều hơn.
Sau khi phát hiện ra được điểm này, dù cho có đi một đoạn đường dài hơn rất nhiều đi nữa, thì Kê Hân Tích cũng sẽ chọn đi đường vòng, mấy đoạn hẻm nhỏ hay đường nhỏ cô tránh còn không kịp.
Nhưng bây giờ là thời điểm lửa sém lông mày rồi, Kê Hân Tích hơi chần chờ trước đầu con hẻm nhỏ, có chút sốt ruột mà hơi dậm chân xuống đất, cô ngẩng đầu nhìn ánh nắng chói chang như muốn thiêu đốt người, khẽ cắn răng mà cúi đầu vọt vào hẻm nhỏ.
Nếu như đã bắt đầu, cũng không cần quan tâm việc đi thêm mấy con đường nữa, nếu muốn đến buổi phỏng vấn trước thời hạn, đoạn đường ngắn nhất sẽ phải đi qua vài con hẻm nhỏ thế này.
Bây giờ lại là ban ngày ban mặt, hôm nay lại là chủ nhật cho nên trong con hẻm cũng không thiếu người qua lại, điều này làm trong lòng Kê Hân Tích yên tâm hơn không ít, cô đâm đầu bước đi thật nhanh, trên đường còn không cẩn thận đụng trúng vài người đi đường.
Ngay thời điểm sắp đến nơi, Kê Hân Tích nhìn thấy có người đi đến, theo bản năng mà tránh sang một bên, kết quả xem ra con hẻm này đã có một thời gian không có người quét dọn, chân cô đụng phải một chai thủy tinh trên mặt đất, hơi loạng choạng ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-linh-luc/3391027/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.