Giai Kỳ không ngủ được, hôm sau đi làm với đôi mắt thâm quầng, công ty lại nhận chụp hình quảng cáo cho đài truyền hình, Giai Kỳ phải ở hiện trường, đứng lúc gặp Nguyễn Giang Tây ở hành lang
Cô mặc một bộ quần áo toát ra khí chất cao quý, Vạt áo có đính ngọc trai đen trước ngực kiểu dáng độc đáo làm tôn lên vẻ sang trọng đoan trang, đôi mắt như giọt nước, đẹp đẽ trong vắt đến mức có thể soi gương, rất thân thiện với Giai Kỳ: “Sau khi xong việc xuống dưới lầu uống cafe nhé?”
Giai Kỳ đồng ý
Kết quả là hai người lại chạy đến cửa hàng nhỏ gần đó ăn hoa quả lạnh, giống như là bạn cùng phòng thời đại học, buổi trưa nắng gắt chói chang, mỗi người một cốc đá bào chất đầy hoa quả sặc sỡ, trong không khí có mùi thơm của mật ong, lười nhác nhưng hạnh phúc, làm cho con người ta ngay cả đến nói chuyện cũng bất giác trở nên chậm lại.
Ở một góc độ nào đó Nguyễn Giang Tây có điểm giống với Nguyễn Chính Đông, ăn phải đào liền nhẹ nhàng nheo mắt lại, nhấp nhấp khóe miệng, giống như là một con mèo.
Cô nói rất nhiều chuyện linh tinh cho Giai Kỳ nghe: “Hồi nhỏ anh trai tôi rất nghịch, leo trèo nghịch ngợm không có chuyện xấu gì là không làm, anh ấy cùng Hòa Bình là hai đứa trẻ nghịch ngợm có tiếng. Ban ngày khi mà xe không đậu trong bãi để xe, đều để dưới mấy cái bóng cây ở ngoài sân vận động. Giữa trưa ,mọi người đều đang ngủ trưa, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-ky-nhu-mong/2972667/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.