Trans: Ying Yang 
Lý Hành không ngờ ăn một bữa cơm thôi cũng có thể ngửi thấy mùi thuốc súng. 
Trái phải mỗi bên một đôi đũa, hai ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bát cậu, vì thế thức ăn trong bát cậu đã chất thành một ngọn núi có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Trần Triều Dao ra hiệu cho cậu há miệng “a”, gắp miếng thịt chiên đưa tới bên miệng cậu. 
Trần Dụ Thanh ở phía đối diện thấy vậy thì thấp giọng cười trêu chọc. 
“Đừng mà.” Lý Hành mím môi, nghiêng đầu né tránh, đôi tai không khỏi nóng lên. 
Trần Triều Dao chớp chớp mắt, cũng không ép buộc cậu, gắp miếng thịt vào miệng mình. 
Nồi vẫn đang sôi sùng sục trên bàn, nước lẩu nóng lăn tăn, không ngừng phát ra tiếng “ùng ục”. 
Bà nội liên tục bảo cậu ăn, khuôn mặt đầy ắp ý cười nhân từ, hai ba con vừa trò chuyện vừa uống rượu với nhau, nói đến quên cả đất trời, giọng nói khá cao, xuyên qua làn sương trắng nóng hổi truyền ra khắp bàn, mang lại một bầu không khí ấm áp. Trần Khả Mạn không dám đưa đũa lên miệng cậu, chỉ đành cúi đầu chuyên tâm lọc xương cá. Cả căn phòng tràn ngập hương vị hạnh phúc, hoà thuận. 
Lý Hành húp một ngụm canh, từ đầu đến chân đều nóng lên, toàn thân toát ra vẻ lười biếng, hiếm khi cậu có vẻ mệt mỏi thế này, nhưng vì bầu không khí lúc này quá tuyệt vời nên thần kinh căng thẳng của cậu cũng không khỏi được thả lỏng. 
Một lát sau cậu cảm thấy lòng bàn tay mình ngưa ngứa, hơi ấm ngứa ngáy ấy theo nhiệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-mot-chang-trai-sa-nga/149488/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.