Thập Dương cả đêm chưa về.
Sáng sớm, khi Lý Do Hỉ tỉnh dậy, đập vào mắt đầu tiên là rèm mỏng màu trắng tinh. Cửa sổ đang rộng mở, nàng dụi mắt, nhìn xuyên qua rèm mờ có thể thấy được một sắc xanh biếc ngoài cửa sổ.
Bốn kỳ cảnh của Hạnh Hà Vãn Nguyệt sẽ tự động chuyển đổi, lấy căn phòng nàng ở làm trung tâm, bốn mùa thong thả chuyển đổi luân phiên. Hôm nay vừa vặn chuyển đến hoa sen mùa hè, một trong bốn kỳ cảnh.
Gió mát đưa vào từng đợt hương hoa sen, nàng hít sâu rồi chậm rãi thở ra, vươn vai một cái. Đôi mắt đã khỏi hoàn toàn, cuối cùng, âm u liên tục mấy ngày gần đây đã hóa thành hư không.
Dưới chăn phồng lên một đống to lù lù, đang xoay tới xoay lui ở bên trong. Lý Do Hỉ vỗ như đánh trống, “Viên Viên, dậy thôi.” Tiếp sau đó, trước ngực có một xúc cảm mềm mại truyền đến, một cái đầu nhỏ lông xù chui từ trong chăn ra, ngẩng đầu, mở to mắt nhìn nàng, khẽ cọ đầu vào cằm nàng.
Lý Do Hỉ ngạc nhiên hô lên, nhìn khuôn mặt tròn trịa, làn da trắng nõn như trứng gà bóc, cái mũi nho nhỏ, đôi mắt vừa to, vừa tròn, như ao nước xanh lam.
“Này, này, này…..” Lý Do Hỉ chống tay nhỏm nửa người dậy, cái đầu tròn kia gối lên ngực nàng, ngửa đầu nhìn không chớp mắt.
“Em là… Viên Viên?” Nàng hỏi dò. Đôi mắt xanh lam và ngọn lửa lam trên trán kia làm nàng khẳng định được bảy, tám phần trong lòng rồi.
“A Hỉ a Hỉ, chị chị chị chị…..” Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873805/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.