Lý Do Hỉ lặng lẽ xem hết quá trình Điểm Đăng đại sư siêu độ vong linh, một lúc lâu sau mới nói: “Nếu hai con yêu quái kia đã chạy thật rồi, chẳng cần thiết phải cử người đến báo riêng cho tôi biết đi?”
Bách Lý Minh Minh nói: “Lại cẩn thận lục soát xem.”
Bốn người lại kiểm tra toàn bộ tất cả các nhà mồ một lần, đi tìm manh mối.
Lý Do Hỉ phát hiện ra không ít vỏ rắn lột da trong một gian phòng phụ.
Bách Lý Lộ Lộ lộ vẻ ghét bỏ: “Eo, kinh quá!”
Con rắn to như thế, không biết đã sống ở trong này bao lâu rồi, đầy nửa phòng vỏ rắn lột da.
Lý Do Hỉ nhặt lên, nhét hết vào túi giới tử.
Bách Lý Lộ Lộ khẩn cấp nhảy ra xa khỏi nàng vài bước: “A Hỉ, cô làm gì thế hả?”
Hai mắt Lý Do Hỉ tỏa sáng: “Da rắn là vị thuốc Đông y, có thể bán lấy tiền đấy!”
“Á?” Bách Lý Lộ Lộ gãi đầu, “Hiểu rồi.”
Nàng ấy quay người đi vào một nhà mồ khác kiểm tra, không bao lâu sau lại phát hiện ra một đầu mối mới: “A Hỉ, cô nhanh đến xem, bọn kia để lại thư cho cô này!”
Lý Do Hỉ nhặt xong thì vội chạy qua xem, chữ viết xấu xí vô cùng, quả nhiên là cùng một loại với chữ viết trên góc áo của Thập Dương.
Bách Lý Lộ Lộ đọc chậm rãi: “Lý Do Hỉ, con mụ thối tha không đáng được chết nhẹ nhàng kia, ngươi hại đại ca và đại tẩu của ta, còn cào mặt tam muội của ta.
Nhất định ta sẽ làm cho ngươi sống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873752/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.