Nghỉ ngơi xong xuôi, tiếp tục lên đường, rốt cuộc mọi người cũng đến được Cửu Phu trấn khi mặt trời đang lặn chiếu xuống một ánh tà dương cuối cùng. 
Dọc đường đến đây, ngang qua không ít thôn xóm, quả thực là Cửu Phu trấn này phồn hoa nhất. 
Càng về đêm vốn là lúc bà vợ con trẻ nhà nhà hộ hộ đốt nóng giường đất, thế mà trên phố có không ít những quầy hàng mới bắt đầu được dựng lên, khơi bếp. 
Không thể không nói, Bách Lý Minh Minh đích thực là rất đáng tin cậy bất kể việc to việc nhỏ. 
Hắn đã dò hỏi được quán trọ tốt nhất trong trấn từ sớm, thậm chí còn đặt phòng xong rồi, dẫn mọi người đến thẳng đấy. 
Ngày tháng thay đổi, mặt trời thu lại tia sáng cuối cùng, mặt trăng dần dần mọc lên từ phía đông. 
Trong quán trọ Nghênh Phúc ánh nến soi tỏ, tiếng người huyên náo, cơm rượu thơm hương. 
Quán đã treo biển hết phòng từ lâu, nhưng khách đến tìm chỗ trọ vẫn nườm nượp không ngớt, chỉ kém có nước dọn chuồng ngựa để cho khách ở thôi. 
“Không ngờ một trấn nhỏ như vậy mà cũng có thể náo nhiệt phồn hoa thế này.” Bách Lý Minh Minh nói: “Gần đây có cảnh đẹp nổi tiếng à?” 
Khuôn mặt tiểu nhị đang bày thức ăn tự hào: “He he, các vị không biết rồi, đích thực là Cửu Phu trấn của chúng tôi có một chuyện lạ! Không ít người từ rất xa, thậm chí còn không ngại đi đường vòng cũng để đến xem náo nhiệt đấy!” 
Thập Dương dựng thẳng lỗ tai, tò mò hỏi: “Náo nhiệt gì cơ?” 
Tiểu nhị cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873748/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.