Hai người chơi cùng em bé loài người một hồi lâu, Ách Ất Nỗ tựa hồ không muốn nâng niu em bé, nàng chỉ chọt chọt, chọt cho bé ú ngã trái ngã phải.
Đứa bé dù gan lì đến đâu cũng không chịu nổi trêu cợt như vậy, chẳng mấy chốc đã ngồi dậy mếu máo òa khóc huhu làm Ách Ất Nỗ rụt ngón tay về, vẻ mặt nghiêm túc nhíu mày nhìn bé ú.
Mã Tu Mông cười khẽ, nói: "Đứa bé khóc kìa, ngươi mau dỗ nó đi."
Ách Ất Nỗ vẻ mặt bất đắc dĩ, Mã Tu Mông cứ khéo đùa nàng, nàng có dỗ con nít bao giờ đâu? Một ngụm ăn luôn còn tương đối am hiểu.
Không còn cách nào, Ách Ất Nỗ bèn bứt sợi lông xuống để dỗ hài tử, sợi lông nháy mắt hóa thành hình thú thu nhỏ của Ách Ất Nỗ đứng trong lòng bàn tay nữ thần Mã Tu Mông, thân trâu cường tráng vây quanh hài tử, cúi đầu liếm liếm gương mặt bụ bẫm, liếm sạch nước mắt giúp bé con.
Mã Tu Mông rất thích dáng vẻ của tiểu Ách Ất Nỗ, liền dùng ngón tay sờ nhẹ nàng, sừng trâu đội vào lòng bàn tay có hơi nhồn nhột, tiểu phân thân này giống Ách Ất Nỗ như đúc, đến hai sừng hoa cũng y hệt.
(Bình thường đã cute nay lại còn có phiên bản chibi 😘)
Tiểu hài tử được dỗ dành chẳng mấy đã không còn khóc nữa, tò mò nhìn dã thú đột nhiên xuất hiện bên người, duỗi tay sờ sờ những đóa hoa đen xinh đẹp nở trên sừng dã thú.
Hoa là thứ Mã Tu Mông cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-te/3445523/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.