Ngày xửa ngày xưa, ở một vùng đất nọ có một bộ lạc kính sợ tự nhiên, bọn họ sống dựa núi gần sông và biết hợp tác cùng dã thú, bọn họ là một dòng dõi rất cổ xưa, cho đến nay khắp các đại lục đều có hậu duệ của bộ lạc này và tập tục của bọn họ cũng đã được truyền lưu, một chiếc sừng trâu lớn màu đen chính là biểu tượng của dòng dõi ấy, có khi, sừng trâu cũng sẽ dùng hình tượng kim sắc xuất hiện trên thần đàn, mà nguồn gốc của tập tục truyền thống này đã là một truyền thuyết rất xa xưa.
Không có tài liệu, không có ghi chép, không có bia đá, chỉ có một vị lão giả dùng âm điệu lão hủ kể lại câu chuyện xưa về con người và các vị thần đã cùng tồn tại như thế nào.
Tương truyền rằng khi thế gian còn chưa có lịch pháp viễn cổ, khi đó đại lục rộng lớn vô biên chẳng qua chỉ là một đỉnh núi nhỏ nhô lên từ mặt biển, phía trên có một vùng đất bằng, một mảnh rừng rậm và một con sông.
Lúc này nữ thần thế gian Ngải Thư Đặc xuất hiện, nàng lê bước ngọc vào sông tẩy đi bùn sa nơi đáy biển, sự mỹ mạo của nàng khiến Thần Nắng tâm động không thôi, liền đẩy từng lớp mây đen ra trộm nhìn xuống dòng sông nọ, một chùm tia sáng liền chiếu rọi lên thân thể trần trụi mỹ lệ của Ngải Thư Đặc, từ đó lại sinh ra ba nữ thần.
Ảnh ngược của Ngải Thư Đặc trong nước trở thành Thần Nước Bá Thúc Ti, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-te/3445514/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.