Đúng là máu tươi dàn dụa, nhưng máu này lại không phải của Vân Ngạo Phong, mà là của Tiểu Cửu.
Ngay lúc năm đầu móng tay sắc bén sắp chạm vào hắn, tưởng chừng như sẽ cướp đi sinh mạng của người khác bất cứ lúc nào. Thế nhưng, Tiểu Cửu lại xông đến, che chắn trước mặt Vân Ngạo Phong.
Cũng là cùng lúc này, không gian lưu động, bốn bóng người xuất hiện.
Vừa tới liền lao vào chém giết. Bốn người nọ hai nam hai nữ, bộ dạng đều đẹp đẽ đến lưu loát. Còn có một người tu vi rất cao, không ai khác chính là thành chủ Hoa Ngạn thành - Tô Thanh.
Ba người còn lại, một là Tô Ngọc. Hai nữ tử kia là Lý Hồng Ngạn cùng Hạ Diêu Nhi. Vốn là đã vi phạm quy định, bị loại bỏ tư cách ứng tuyển, chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn.
Nhưng hai nàng lại song song chọn cùng một con đường. Lúc đó như nước với lửa, hiện tại dính như keo như sơn.
Thấy ý định không thành, Thiên Minh liền muốn nhân lúc này ra đòn tấn công Vân Ngạo Phong. Nhưng lại bị một thanh trường kiếm ngăn lại, càng đánh càng hăng, càng đánh càng thâm sâu.
"Chủ nhân..." Nằm trong tay hắn, Tiểu Cửu liền thì thào gọi lên một tiếng.
Trên người y, khắp nơi đều là vết thương loang lổ, máu đỏ thẫm, huyết nhục mơ hồ. Trên miệng vết thương còn tỏa ra vài sợi hắc khí, hiển nhiên còn bị trúng độc.
Vân Ngạo Phong chỉ khẽ ừ một tiếng, nhẹ nhàng đáp lại: "Ta ở đây."
Cảm nhận bản thân không còn chống đỡ được bao lâu, không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805594/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.