Mộc Du Tử đưa mắt nhìn Vân Nhai hạc hoa lệ không chút tổn hại trước mặt, thần tình vô cùng kích động nói: "Ngươi, ngươi là con chim năm đó được Cẩm Ngọc cứu có phải không?"
(Dù gì 'người' ta cũng là Vân Nhai hạc cao quý hiếm có khó tìm, ngươi có cần kêu hai từ 'con chim' lộ liễu như vậy hay không a?!!!)
Vân Nhai hạc quả nhiên đối với Mộc Du Tử một chút phòng bị cũng không có, nó rụt lại thân thể, cổ ngước lên rít ra vài tiếng chói tai.
Nhưng những tiếng này lại thật sự giống với một khẩu hiệu, Mộc Du Tử ngẫm nghĩ hồi lâu, rốt cuộc trong đầu cũng sáng tỏ, thông suốt tường tận.
"Ngươi tới đây làm gì?"
Chỉ nghe Vân Nhai hạc thoát ra vài tiếng, Mộc Du Tử lại cứ như vậy tự biên tự diễn: "Ngươi nói tới đây tìm chủ nhân của ngươi? Nhưng mà Cẩm Ngọc đã..."
Ờ thì người khác nhìn vào chắc chắn nói hắn bị khùng, nhưng cái đó không quan trọng. Quan trọng là hắn cư nhiên lại bị một con chim cắt lời, quá... mất thể diện rồi.
Mộc Du Tử mặt đen như đít nồi, hắn nghĩ con chim này chắc chắn trong đầu có bệnh, mà có bệnh thì phải trị a.
Vì vậy, hành động tiếp theo của Mộc Du Tử liền khiến Vân Nhai hạc nuốt xuống nước bọt và những tiếng chuẩn bị rít ra.
Mộc Du Tử nháy mắt liền lấy ra một sợi chỉ đỏ, đung đưa qua lại trước mặt Vân Nhai hạc, nó hận a...
Tại sao loài chim cao quý như nó lại bị một tên nhân loại sắp lên trời,... khụ khụ, sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805527/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.