Hiện tại, nhóm thứ hai cũng đang gặp phải một vấn đề lớn.
Chính là lúc đó xảy ra một trận động đất, đã thay đổi thế cục của bọn họ.
Bây giờ, mười người đều đang đứng ở chỗ đất trống ngồi nghỉ chân lúc trước, mà tâm tình phức tạp, buồn bực.
Vấn đề lớn được nói đến ở đây, chính là họ đã đi tròn mười vòng, cuối cùng chờ đợi họ lại là vùng đất trống 'thân yêu' đó.
Tóm lại, sau trận động đất nhỏ, không gian và đường đi xung quanh đều trở thành một mê cung. Cho dù chỉ đi thẳng về phía trước, thì cũng sẽ quay trở lại chỗ cũ, đi hướng nào đều không thể thoát khỏi.
Thậm chí, họ men theo con đường cũ, kết quả so với nhau đồng dạng.
Hiện tại ở vùng đất trống này, trong thâm tâm ai cũng vô cùng buồn bực, chán nản rồi! Tình huống này... giống hệt như ở rừng Cảnh Mộc, không thể dùng Truyền Tống phù hay Truyền Âm phù.
Chỉ có Vân Tuân Vũ và Trần Dương là vẫn còn có chút kiên trì.
Thấy Vân Tuân Vũ lại định 'đi dạo' thêm một lần nữa, Lạc Nhạn ngồi dưới nền đất bụi bặm liền giật mạnh khóe miệng, bàn tay nhỏ nhắn níu lấy vạt áo y, nói: ''Này, ngươi lại định đi? Ta khuyên ngươi nên hết hi vọng đi, nói xem chúng ta đã đi bao nhiêu vòng rồi? Kết quả vẫn như cũ đấy thôi, phí công vô ích quá rồi! Chúng ta cứ ngồi ở đây, không chừng còn có thể nhìn thấy lối thoát a."
Vân Tuân Vũ chẳng thèm quan tâm những thứ lặt vặt nhảm nhí, đáy mắt hàm chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805523/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.