Nhóm thứ nhất.... mỗi người một phương! Nói chung là không có người nào đi cùng một đường.
Mà nói đến Ý Hiên,... hiện tại đang ngủ rất ngon lành cành đào a.
Chỉ thấy y nằm trên một cành cây thật to, bộ dạng ngủ... buông xuôi tất cả lạnh lẽo thường ngày, thay vào đó, là một loại đẹp đẽ khiến người ta không thể nào rời mắt.
Từng mảnh y phục từ phía trên rũ xuống, nhẹ nhàng đung đưa theo từng nhịp gió lướt qua. Mái tóc đen tuyền được xoã ra, đẹp như trích tiên giáng trần.
Lúc này, một mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào mũi, khiến Ý Hiên ngay tức khắc liền tỉnh táo lại.
Trong không khí xung quanh thi thoảng từng đợt gió nhè nhẹ thổi tới, Ý Hiên nhảy xuống đất. Ngay khi chân y vừa chạm đến mặt đất, cũng là lúc một tiếng kêu thảm thiết vang lên, kèm theo là một tiếng rống giận của yêu thú.
Men theo hướng đó, động tĩnh khá lớn, nên chẳng mất đến nửa nén nhang đã nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng hỗn độn.
Con yêu thú trước mắt này... cấp bậc sao lại cao như vậy?! Rõ ràng trong Linh lâm, cấp bậc của yêu thú cao nhất cũng chỉ là tam giai, mà con này là thất giai, chắc chắn có gì đó sai sót! Hoặc là... có người giở trò?!
Trong thâm tâm Ý Hiên mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn không quên chú ý chuyện phòng thủ, đồng thời tạo ra một cái kết giới.
Gần đó có một trung y thiếu niên nằm bất động bên cạnh một phiến đá to, bên khóe môi còn đọng lại chút máu tươi, không biết đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805521/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.