Bước chân vào sơn động, ờ mà... cái này có vẻ không giống sơn động lắm thì phải...
Bề ngoài nhìn giống một cái động, nhưng bên trong lại giống đường hầm hơn.
Bên trên thạch động trơn nhãn không có lấy một tia thạch nhũ, họ đã đi được khoảng nửa nén nhang nhưng vẫn không thấy lối ra, kể cả một ngã rẽ cũng không có luôn.
Bên trong thạch động tối tăm chỉ có thể mờ mờ nhìn thấy lối đi, nhưng với thị lực siêu siêu tốt như Vân Ngạo Phong, hắn nhìn thấy có vài ấn ký và hoa văn trên tường đá.
Tuy không hiểu những thứ này có ý nghĩa gì, nhưng hắn vẫn âm thầm ghi nhớ trong đầu.
Vân Ngạo Phong là người cuối cùng vào thạch động, lại mải nhìn những thứ được khắc trên đá, nên đã bị mọi người bỏ xa một đoạn.
Đột nhiên, thanh âm vui mừng của Vô Ly vọng vào tai hắn: "Đến rồi, thấy lối ra rồi!"
Nghe vậy, hắn liền nhanh chóng chạy đến, bóng lưng rời đi, hắn lại không biết chỗ mình đứng lúc nãy bất chợt tỏa ra một luồng oán khí và hắc vụ, che đi lối ra.
Huyễn trận... đã được khởi động!
Đám người Vân Ngạo Phong nhìn khung cảnh trước mắt, cằm rớt thẳng xuống đất, mắt sáng long lanh.
Đây mà là Vẫn Mạng sơn cốc đáng sợ được người ta truyền miệng đồn đại kia sao? Phải nói là một chút cũng không giống! Khác xa hoàn toàn so với tưởng tượng của họ.
Chỗ này... rõ rõ ràng ràng là chốn bồng lai tiên cảnh a!
Khắp nơi đều là thác nước với các loại thảo dược quý hiếm, không khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/155229/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.