Mới ngơi ra chút xíu mà đã gây ra chuyện rồi.
11/10/2010
Sau khi rời khỏi tòa thành đó, anh cùng Ngọc Tuyết và cả nhóm đi tìm những người đồng đội khác nhưng chỉ sót lại một vài dấu vết lẻ tẻ. Một cái xác của lính địch chết đen thui như bị thiêu bằng sét của Y Thần. Một cái xác bị xả làm đôi giống như tác phẩm của Hiểu Minh. Có lần thì là một vài mảnh băng còn găm trên cây giống như Tâm Thủy mới ở đó không lâu.
Sau vài ngày cố gắng tìm kiếm mà chẳng có kết quả, 4 hôm trước anh vô tình thấy những viên đá nhấp nháy. Vậy là cả nhóm lần theo chỉ dẫn mà tạm quên đi việc tìm kiếm đồng đội. Viên đá dẫn cả nhóm đến một bãi sông lớn, nhưng ở đây tuyệt nhiên không có gì. Bãi sông vắng lặng, cảnh vật quang đãng. Anh cầm viên đá đi xung quanh nhưng viên đá vẫn chỉ nhấp nháy liên hồi không thay đổi. Theo lời Châu Mạn Phong hôm trao cho anh viên đá đầu tiên thì chắc chắn viên đá nhấp nháy là có liên kết với một viên khác, quanh viên đá chắc chắn sẽ có bảo vệ. Nhưng bãi hoang này không có gì, chỉ là không có gì ngoài một bãi sông êm đềm và viên đá nhấp nháy liên hồi.
Anh nhắm mắt lại rồi gồng mình dậm chân, vận dụng toàn bộ khả năng thổ công để nghe ngóng bằng giác quan địa chấn. Nhưng thật không may, bãi cát không rung và dội lại hình ảnh như trên mặt đất thông thường. Chân anh bị thụt sâu xuống cát, nền cát bên dưới ướt nhẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802668/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.