Đại Hàn
07/04/2010
Trong suốt ca trực anh ngồi nghĩ cách đánh con quái kia, lần này không cần nhiều người nữa. Anh quyết định chia ra một vài người ở lại với nhóm bị thương, một vài người khác theo anh đi khiêu chiến. Cách anh đã có, kế hoạch đã được định sẵn, bây giờ việc của anh là đi khởi động cho buổi sáng. Anh gọi Vô Song dậy thay gác cho mình rồi bước vào rừng đi săn.
Lúc anh trở lại cùng vài con thú nhỏ trên tay thì mọi người đã tỉnh dậy.
- Ta lo ăn sáng đã. Mọi chuyện có thể bình tĩnh được.
- Anh qua bên kia thăm Tú Phương đi. Bữa sáng để tụi này lo cho. - Tâm Thuỷ nói khi nhận mấy con thú từ tay anh
- Ồ cô bé tỉnh rồi hả - Anh mừng rỡ nói rồi đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm
Có Tử Hương ngồi cạnh cô bé, nhìn qua sắc mặt anh đoán cô bé chắc đã ổn rồi. Nhưng sau khi nghe tận miệng Tử Hương nói anh mới giật mình. Thì ra Tú Phương lịm từ hôm qua tới giờ là do cô bé ngủ mê man chứ không phải chấn thương ghê gớm gì cả. Đòn đánh của con quái đó thật sự kỳ lạ. Đây quả thực là một điểm đáng lưu ý, anh suy nghĩ hồi lâu rồi phì cười. Thế gian thật lắm kẻ quái đản, anh nhớ cũng có một kẻ ngoài luồng như vậy, năng lực khiến đối thủ ngủ mê man.
Sau khi ăn xong bữa sáng, tất thảy mọi người đều sẵn sàng lên đường.
- Tử Hương, Tú Phương, Kim Trường và Lam Lam còn chưa chiến đấu được nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802658/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.