Kẻ may mắn và người hi sinh
Khoảng thời gian vô định
Anh mạnh dạn bước tới và đi lên những bậc thang dẫn tới tầng 2, không gian phía trên khác hoàn toàn so với bên dưới. Người cuối cùng rời khỏi cầu thang, lối vào biến mất, chút ánh sáng hắt lên từ phía dưới cũng tắt theo, không gian đen đặc.
* Ầm Ầm Ầm * * Két két két *Những âm thanh vang lên, kèm theo đó là không gian dần sáng lên.
- Âm thanh gì vậy nhỉ? - Xuyên Vân thắc mắc
- Nghe giống tiếng mở cổng! - Anh nói - Ra ngoài quan sát xem thế nào thôi!
Bên ngoài căn phòng là một không gian khác, một khoảng trống khá rộng, và mập mờ sáng bằng những ánh đuốc. Ngay giữa có một tấm biển đề dòng chữ "" Cấm địa! Không được qua bên đây!"" . Phía sau đó là 4 cánh cổng lớn đang mở rộng, sâu vào hơn bên trong là những dãy hành lang không thấy điểm dừng. Anh biết bên trong đó đang có kẻ chờ mình, và chẳng biết ngoài chém gϊếŧ thì còn điều gì chờ đợi nữa hay không.
- Sao không đi tiếp? - Hảo Xuân hỏi anh từ phía sau
- Người ta có cho đi tiếp đâu! - Anh trả lời và quay lại nhìn bạn mình nghiêm mặt
- Bỏ ngay cái kiểu nhìn đấy đi! - Cô nàng nói như thể giãy nảy lên - Tôi biết cậu muốn gì rồi! Hỏi gì thì cứ hỏi đi!
- Xuân này! Cậu đang trêu tôi phải không? - Tôi không hề! Thời gian qua tôi rất bận!
- Tôi biết cậu không mất tích! Cậu xuất hiện gần tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802651/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.