Những kẻ khổng lồ chẳng ghê gớm, nhân tố bí ẩn mới thực sự gớm ghê
15/09/2009
Mặt trăng theo từng ngày trong tháng mà vơi rồi lại đầy, cũng theo hình dạng của mặt trăng, sức mạnh của Lang tộc cũng lúc mạnh lúc yếu. Và ngày trăng tròn là ngày năng lượng trong người mỗi cá nhân ấy tràn đầy đến mức dễ mất tự chủ. Anh không biết lý do những lang nhân khác thích ánh trăng là gì, với anh chính là màu bạc mờ mờ ấy. Nó khiến anh thấy mình an toàn hơn so với ánh sáng rõ ràng của mặt trời, ít nhất cũng có thể thoải mái ngắm nhìn mặt trăng. Hôm nay trăng lại tròn, như mọi lần anh cảm thấy chân tay mình rắn chắc hơn, tinh thần cũng phấn chấn lạ thường. Nhưng chuyện tinh thần phấn chấn có lẽ còn vì tối qua Lý Tịnh bảo anh hôm nay sẽ tháo băng cho Thiên Xích. Cảm giác lúc này khác hẳn với khi anh cùng Ngọc Tuyết, nghe tin cô ta phải liệt giường nửa tháng và còn tổn thương cả ở mắt. Độc bụi bám vào mắt khiến Thiên Xích không nhìn thấy gì cả. Trong anh chủ yếu là không vui, nhưng cũng là thất vọng, và cũng là cám ơn tấm chân tình mà Thiên Xích dành cho Liễu Tâm hôm ấy. Không vui vì bản thân là trưởng nhóm mà không giúp gì được. Cám ơn vì Thiên Xích cố căng mắt ra nhìn để bảo vệ nên bụi độc mới bám vào mắt nghiêm trọng tới vậy. Và thất vọng một chút vì người bí ẩn ở bên Hoả Vương lại bị thương nặng đến như vậy, anh cứ nghĩ họ phải mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802646/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.