Ngã rẽ định mệnh
11/06/2009
Tiếng "Oe! Oe!" phát ra từ nhà của Hảo Xuân khiến rất nhiều người tập trung phía ngoài nhà cô để chờ đợi. Đây là đứa trẻ đầu tiên được sinh ra ở làng. Trong nhà Hảo Xuân lúc này có Tử Hương và Lệ Tri, nhưng lại có cả sự xuất hiện của anh Bon, một sự xuất hiện dường như là không hợp lý. Nhìn Hảo Xuân lúc này thật hiền dịu, khác hẳn cái vẻ hung dữ, ngang tàng mọi ngày vẫn thường thấy, giờ cô đã làm mẹ. Khuôn mặt cô tái đi vì mệt và mất nhiều máu. Cô vẫn mỉm cười ấp áp quay sang nhìn ngắm sinh linh bé nhỏ vừa trào đời với đôi mắt rạng ngời hạnh phúc. Mắt bé nhắm nghiền, cái miệng thì cứ thế ngoác ra khóc thật to. Làn da bé hơi ngăm ngăm, nhìn thằng bé không giống Hảo Xuân cho lắm, chắc nó giống cha nó nhiều hơn. Nhìn đứa bé đáng yêu, anh Bon cười hiền lành và lên tiếng hỏi bạn mình:
- Cậu thấy thế nào rồi? Mệt lắm không? - Tôi ổn! - Hảo Xuân khẽ nở một nụ cười hiền từ đáp.
- Thế bố nó đâu? Sao không thấy thằng đó đến? - Anh Bon lập tức thay đổi
- Tôi không biết anh ta có đến không và tôi không cũng quan tâm anh ta ở đâu. - Hảo Xuân trả lời thản nhiên không chút bận tâm, mắt vẫn không dời cái hình hài nhỏ bé kia.
- Thôi được rồi, cậu nghỉ đi cho lại sức, tôi đi đây!
Anh Bon quay gót bước ra, vừa bước chân ra tới ngưỡng cửa thì gặp một gã lạ mặt tiến vào. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802640/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.