Ngày lập đông năm ấy
10/10/2008
Khi ấy trời còn chưa sáng rõ, khung cảnh lúc này còn đang chìm trong ánh sáng mờ mờ của những ngày đầu đông. Thoang thoảng trong không gian tĩnh lặng là tiếng rêи ɾỉ của gió khẽ rít lên từng hồi. Phải chăng chính gió cũng đang cảm thấy lạnh. Những bông tuyết trắng nhẹ buông mình xuống dày đặc mặt đất, làm cho khung cảnh càng trở nên lạnh lẽo. Cả làng dường như còn đang say chìm trong giấc ngủ ấm áp. Nhưng đâu đó trong làng vẫn có những ánh lửa, và vẫn có người còn thức để canh chừng. Nơi nhiều ánh sáng nhất làng là gian nhà ăn, các nhóm tuần tra bắt đầu đi từ đó và kết thúc chuyến đi cũng ở đó. Sáng nay nhóm tuần tra của anh Bon đang phải chuẩn bị cho phiên đi tuần của mình.
Từ xa, mờ mờ sau làn gió mang tuyết rơi dày đặc, anh Bon nhìn thấy có vài người đang đi vào làng. Tuy tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều, nhưng anh vẫn nhận ra trong đó có Tâm Thủy và Cẩm Vương. Anh nhận ra được hai người họ vì những nét ấn tượng ban đầu. Tâm Thủy có dáng đi chấm phẩy không lẫn với ai khác được, hơn nữa, đi cạnh cái kẻ đi chấm phẩy kia lại là một gã cao đến 2 mét và cơ thể gã lại nhìn rất cân đối nữa. Lỗ Cẩm Vương, anh ấn tượng người đàn ông ấy từ cái nhìn đầu tiên vì cái dáng vẻ hộ pháp của anh ta.
Chỉ chờ có vậy, anh gõ gõ tay xuống bàn ra hiệu cho anh em trong nhóm tuần tra của mình bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tinh-than/3802634/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.