Hoắc Nhiên không thả ta xuất cung, hắn lệnh ta phải ở bên trưởng tỷ, cho đến khi bình an sinh con.
Trưởng tỷ không nói một câu nào.
Nàng cũng biết, chỉ là trứng chọi đá.
Giống như nàng không thể không vào cung.
Ngày nào Hoắc Nhiên cũng đến dùng bữa, đi ngủ với trưởng tỷ, nhưng trưởng tỷ chưa bao giờ cho hắn sắc mặt tốt, hắn cũng không giận.
Lúc còn ở trong khuê các, chúng ta thích nhảy dây trong sân nhất, không lo không nghĩ, hắn sai người dựng một cái giống thế ở trong Trữ Tú cung, nhưng chỉ cho phép trưởng tỷ ngồi một lát thôi.
Hắn không biết là, sau khi trưởng tỷ thành thân, lại thích rửa tay nấu canh cho Thôi Thập An.
Sau khi Hoắc Nhiên đi, trưởng tỷ nhìn chằm chằm vào đu dây kia, bật cười: “Tiểu Lục, muội không cảm thấy hắn rất buồn cười sao? Ta có hài tử với Thập An, hắn lại cũng muốn ta sinh một đứa cho hắn.”
Cung nhân nghe thấy vậy đều kinh hãi, các nàng đều là tai mắt của Hoắc Nhiên, cái tên Thôi Thập An này là tối kỵ trong cung.
Nhưng trưởng tỷ vẫn cứ làm theo ý mình.
Người ngoài chỉ cho rằng tân đế yêu trưởng tỷ thê thảm, dung túng cho trưởng tỷ như thế.
Nhưng ta luôn cảm thấy, Hoắc Nhiên bây giờ, trong ánh mắt không còn ấp ủ tình yêu cuồn cuộn đơn thuần với trưởng tỷ như thuở thiếu thời nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thieu-nien/3645237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.