Sau khi bốc thăm, những bạn trong nhóm tôi bắt đầu phân công cho nhau. Bởi vì ngày mai là ngày đại hội liên đoàn nên cả trường được nghỉ, chỉ có những bạn được chỉ định tham gia đại hội thì mới phải đi. Mà mọi người lại không biết nhà nhau nên phân công mỗi người làm một phần, đợi đến thứ hai đi học thì nhóm trưởng sẽ tổng hợp lại. Mà như vậy cũng tốt, tôi không thích đến nhà người khác học nhóm.
Chiều nay không đi học nên có lẽ thầy sẽ nhắn sang nhà để dạy học. Nhưng tôi vẫn còn e ngại, nửa muốn được thầy gọi nửa lại không muốn đi. Hiện tại trong nhà cũng không vui vẻ gì, bố mẹ vẫn tức giận và không nói chuyện với nhau. Ở nhà của mình mà tôi lại thấy ngột ngạt hơn ở trường, tuy ở trong phòng một mình nhưng mỗi lần nghe thấy bước chân đi qua phòng thì tôi lại không nén nổi sự lo lắng. Nếu mẹ tôi đi vào thì không sao nhưng mỗi lần bố mở cửa phòng là lại có chuyện không hay, không phải trách mắng tôi suốt ngày ở trong phòng thì cũng là sai bảo này kia.
Ngay sau đó tôi cũng nhận được tin nhắn của thầy. Thấy tin nhắn, tôi vừa mừng vừa lo. Chỉ hy vọng thầy đã quên chuyện ngày hôm đó.
Ra ngoài phòng khách, thấy bố tôi vẫn ngồi đó. Đang đi thì bố hỏi.
"Lại sang nhà thầy học à?"
"Vâng."
"Thầy dạy có dễ hiểu không?"
"Cũng được ạ."
"Ừ, đi đi"
Cuộc nói chuyện cứ như vậy kết thúc trong vô vị, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/2983083/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.