Văn Tri Ý cảm thấy một người đàn ông sống quy tắc như Cố Tây Châu không thể có hành vi ghen tuông vô lý như mấy cậu thanh niên mới lớn được. Tuy nhiên, nghe Đường Tranh kể xong, cô vẫn quyết định làm gì đó. Dẫu sao mối quan hệ mới tiến triển được chút ít, không thể để nó chết yểu được.
“Chị Tranh, ngày mai em có lịch trình gì không?”
Đường Tranh lắc đầu: “Sau vòng sơ tuyển, phải 4-5 ngày sau mới bắt đầu vào guồng quay chương trình.”
Vãn Tri Ý gật đầu: “Em biết rồi”
Sau khi Đường Tranh đưa Văn Tri Ý về Bác Cảng Vân Loan, cô nhờ dì giúp việc nhà Cổ Tây Châu trông nom Cổ Phát Tài, sau đó về nhà thu dọn một, hai bộ quần áo, xách va-li đến sân bay. Lúc đáp xuống sân bay Đô Giang Yểm mới là 6 giờ chiều.
Văn Tri Ý nhìn tin nhắn mình nhắn cách đây 3 tiếng cho Cố Tây Châu, là một biểu tượng đôi mắt long lanh Q( - • •`),nhưng anh không nhắn lại.
Ghen thật sao?
Vãn Tri Ý bèn gọi cho Tần Trục Hoài.
“A lô, cô Văn.”
“Trợ lý Tần, Cố Tây Châu họp xong chưa? Tôi gọi điện thoại cho anh ấy không được.”
Tần Trục Hoài có vẻ đang ở một nơi rất ồn, cô còn nghe thấy có người nói:
“Quý khách, xiên thịt dê cay tê khổng lồ của cậu đây!”
Tần Trục Hoài nói cảm ơn rồi trả lời vào điện thoại: “Cô Vãn, cuộc họp đã kết thúc được một lúc rồi. Giờ này chắc sếp Cố đang nghỉ ở khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3651184/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.