Đã đến giữa trưa.
Tần Trục Hoài tới Bác Cảng Vân Loan đón Văn Tri Ý rồi đưa cô đến thẳng một nhà hàng ẩm thực Đông Nam Á, món chủ đạo là món Việt Nam, phong cách trang trí gần gũi với thiên nhiên, trông rất tao nhã. Là giữa trưa nên khách khứa không nhiều lắm. Tần Trục Hoài dẫn Vãn Tri Ý đến một phòng bao riêng ở cuối hành lang.
Khi cô đẩy cửa bước vào, Cố Tây Châu vẫn đang trao đổi qua điện thoại. Anh nhìn thấy cô tới, bèn giơ tay vẫy lại.
Văn Tri Ý ngoan ngoãn đi tới, ngồi xuống bên cạnh, tháo mũ, tháo kính để qua một bên.
Nhân viên phục vụ tiến lên, rót cho hai người mỗi người một chén trà Bích Loa Xuân.
Văn Tri Ý nhìn Tần Trục Hoài đi phía sau, cô ngoảnh lại khẽ hỏi:
“Trợ lý Tần, còn ai nữa không?”
Tần Trục Hoài lắc đầu: “Hết rồi ạ, sếp Cố đã từ chối hết mấy lời mời xã giao để đi ăn riêng với cô Văn.”
Vinh hạnh ngần này, chắc chỉ có người phụ nữ của Cố Tây Châu mới được quyền hưởng thụ.
Vãn Tri Ý nghĩ vậy, tay vô thức cầm vào tách trà, ai ngờ hơi nóng tỏa ra từ chén khiến cô rụt tay lại.
Mấy đầu ngón tay bỏng rát một hồi.
“Cô Văn, không sao chứ?” Tần Trục Hoài quan tâm.
Văn Tri Ý lắc đầu.
Lúc này, Cố Tây Châu cũng kết thúc cuộc gọi: “Được rồi, nói đến đây thôi, có gì đợi tôi về công ty trao đổi tiếp. Cúp máy đây”
Anh ngắt máy, đặt điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3650930/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.