Văn Tri Ý nhận lời Hàn Tri Ngôn xong, xem tin tức mới biết mục đích của đối phương là gì. Vẻ mặt cô bình thản kéo con trỏ chuột lướt xuống dưới, trong đầu thầm nghĩ.
Từ chối một lần không được, vậy thì trịnh trọng từ chối thêm lần nữa thôi.
Vậy nên, buổi chiều hôm đó, gần đến giờ hẹn, cô chọn một chiếc váy lịch sự trễ lệch một bên vai màu thiên thanh, chất liệu lụa bóng tôn lên nước da trắng ngần, lại tùy ý đánh mỗi lớp son màu hồng đất, sau đó bắt taxi đến điểm hẹn.
Cuộc tỏ tình lần này của Hàn Tri Ngôn khiến biết bao người tình cũ đỏ mắt. Chỉ có một ngoại lệ duy nhất không phải người tình cũ, xong cũng rất khó chịu, đó là Ôn Uyển.
Lúc Ôn Uyển biết tin, bèn gọi cho Hề Mộng Dao.
“Hu hu, Uyển Uyển, Hàn Tri Ngôn cố ý chỉnh tớ, mấy trang bán hàng qua mạng của tớ đều bị đóng băng, còn tra ra nợ thuế. Cậu giúp tớ với.” Giọng Hề Mộng Dao khàn đặc vang lên, còn kèm theo tiếng nức nở, nghe là biết tình cảnh hiện tại không khá lắm. Nhưng với chuyện này, Ôn Uyển hoàn toàn dưng dưng.
“Không giúp nổi, Hàn Tri Ngôn công khai nhằm vào cậu, tôi giúp cậu chẳng phải liên lụy đến Ôn thị sao? Muốn gỡ chuông phải tìm người buộc chuông, cậu cầu xin Hàn Tri Ngôn đi!”
“Nhưng tớ không dám...”
Tút, tút, tút.
Ôn Uyển cúp máy, chuyển tiếp bài báo nhắc đến vụ tỏ tình của Hàn Tri Ngôn, nhắn kèm theo một câu:
“Cậu chật vật khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3647101/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.