Vãn Tri Ý cảm thấy bản thân bị sỉ nhục đến cùng cực. Trước mắt cô, dòng chữ tiêu đề đập thẳng vào mắt: Hợp đồng chuyển nhượng bất động sản.
Hai tay cô nắm chặt tập kẹp tài liệu, lỗ tai đỏ bừng, hai mắt gắt gao nhìn về phía Cố Tây Châu: "Cố Tây Châu, đây chính là câu trả lời của anh ư?"
Vãn Tri Ý nghe thấy giọng mình run run.
Cố Tây Châu chỉ đáp lại cô một câu: "Vãn Tri Y, ký tên đi."
Theo như hợp đồng, Cố Tây Châu sẽ chuyển nhượng cả tòa bao gồm hơn 20 căn hộ cao cấp Bác Cảng Vân Loan cho cô, bao gồm cả căn penhouse trên đỉnh tòa nhà.
Vãn Tri Ý nhíu mày, không nói lời nào.
Đúng là cô thiếu tiền, trên người còn gánh món nợ tới con số hàng tỷ, nhưng cô chưa bao giờ muốn vơ vét tiền trên người đàn ông. Đúng là cô tiếp cận anh có mục đích, cô chỉ muốn bám víu vào cây đại thụ là anh để thoát khỏi gông cùm phong sát của Ôn Uyển, muốn khiến nhà họ Hứa phải ngậm đắng nuốt cay khi liên hôn không thành.
Mà thực chất chúng cũng chẳng khác nhau. Vẫn là cô lợi dụng anh để đạt được mục đích của mình. Là chính cô đã sỉ nhục bản thân cô, chứ không phải Cố Tây Châu. Đã là lựa chọn của mình thì không được oán hận người khác.
Khi cô quyết định quyến rũ Cố Tây Châu, đã lường trước kết cục tồi tệ này, nhưng khi nó thực sự xuất hiện, vẫn khiến lồng ngực cô hít thở không thông, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3646296/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.