Cố Tây Châu ngửi thấy mùi rượu trên người Vãn Tri Ý, anh nhíu mày:
"Không phải bị dị ứng sao, còn uống rượu?"
Vãn Tri Ý cười híp mắt: "Uống nhiều, uống nồng độ cồn cao mới bị."
Cô vẫn có thể uống rượu, chỉ là không được uống rượu nặng, cũng không được uống quá 3 ly.
Cố Tây Châu không nói gì nữa, tay bận ôm Cố Phát Tài nên cũng không đẩy cô ra được. Vãn Tri Ý ngẩng đầu lên nhìn anh, rồi nói: "Mình cứ đứng ôm nhau nói chuyện thế này sao?"
Cố Tây Châu có chút bó tay với cô gái nhỏ này. Chỉ có cô ôm anh, lấy đâu ra anh ôm lại cô?
Thể là, người đàn ông chủ động lùi lại: "Vào trong đi."
Nói xong, anh khom lưng thả Cố Phát Tài xuống, nó lập tức chạy biến đi, tự nhiên như ở nhà mình. Sau đó, Cố Tây Châu đặt trước mũi bàn chân Vãn Tri Ý một đôi dép đi trong nhà mới tinh, là sáng nay dì giúp việc mua thêm.
"Au, áu..." Cố Phát Tài lăn lộn trên thảm, gặm khúc xương cao su mà daddy đại gia mua cho nó. Nó không thể ngờ được, mình từ một con chó ở trại phối giống chó cảnh, bị bắt trộm, lưu lạc ngoài đường, bồng chốc gặp được mami xinh đẹp, rồi bỗng hóa thành thiên kim nhà giàu. Nhưng hình như mami xinh đẹp còn chưa nhận ra nó là giống cái, nên mới đặt cho nó cái tên đầy mùi giống đực thế kia.
Vãn Tri Ý xỏ dép vào, đi tới sofa ngồi xuống. Sau khi uống rượu cô rất ngoan, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3646292/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.