Bản chất nguyên thủy của một người đàn ông là xấu xa, dù Cố Tây Châu tỏ ra thờ ơ và kiểm chế dục vọng đến đâu, anh vẫn bị một cô gái nhỏ thành công khơi gợi.
Không muốn bản thân đắm chìm trong những hình ảnh ái muội đó, Cố Tây Châu bèn chuyển chủ đề: "Ăn cơm chưa?"
"Vẫn chưa, em chuẩn bị đi ăn với Niếp Hoan đây, sau đó sẽ cùng cô ấy đi chơi." Cụ thể là đi đâu chơi Vãn Tri Ý không nói, nhưng trong lòng cô cũng dễ chịu không ít.
"Vậy hai người đi chơi vui vẻ, chú ý an toàn."
"Anh ăn cơm chưa?"
"Vẫn chưa?"
Ban nãy sắp đến giờ ăn trưa, nhưng vì Hứa Phù Tang đột ngột lăn ra đất khiến anh phải đưa đến bệnh viện, gián đoạn mất bữa cơm. Ban nãy biết rõ ý đồ của ông cụ nên anh càng không muốn cùng ăn bữa cơm này. Trong lòng vẫn là bài xích bị người khác sắp đặt.
"Vậy anh có muốn đến đây ăn cùng bọn em không? Em gửi địa chỉ cho anh."
"Không cần, hai người ăn đi."
Vãn Tri Ý cũng chẳng ôm hy vọng gì lớn, cô biết chắc chắn Cố Tây Châu sẽ không đến ăn với mình, nhất là khi có sự tồn tại của cô cháu gái - Thời Niếp Hoan.
"Anh đừng cúp máy vội, em còn một chuyện muốn nhờ sếp Cố nữa."
Cố Tây Châu bĩnh tĩnh hỏi: "Chuyện gì?"
"Phiền anh đến spa thú cưng đón chó giúp em, hôm nay đi chơi cùng Niếp Hoan, e là về spa đã đóng cửa mất rồi." Thực ra Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3646289/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.