Mộ Thiếu Bạch lập tức bế Văn Tri Ý lên xe, đưa cô tới bệnh viện gần nhất.
Anh vừa lái xe vừa gọi cho Cố Tây Châu.
Cố Tây Châu thấy người gọi tới là Mộ Thiếu Bạch, bèn ra ngoài nghe máy.
“Tây Châu, cậu bảo tên Hàn Tri Ngôn cút ra đây, cậu ta chơi hơi quá đà rồi đấy. Nếu không phải tôi tình cờ gặp Văn Tri Ý ở ngoài cổng nhà họ Thẩm, e là cô ấy xong đời rồi.”
Cố Tây Châu chỉ hỏi: “Giờ cô ấy ở đâu?”
Mộ Thiếu Bạch: “Bệnh viện.”
“Cậu để ý tới cô ấy một lúc, tôi xử lý xong việc bên này sẽ tới ngay.
Cố Tây Châu cúp máy, nghĩ lại hành động trước lúc rời đi của Văn Tri Ý. Dường như cô biết chuyện gì đó nên mới cố ý gọi món cay tê như thịt bò khô, rồi thuận lý thành chương cướp rượu của anh để uống, lúc đi còn mang theo cả chai rượu kia đi.
Chai rượu có vấn đề.
Cố Tây Châu bước vào phòng, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm người đàn ông.
Nhà họ Trần cũng có ít sản nghiệp, nhưng không tính là đồ sộ, tên Trần thiếu này là bạn do Hàn Tri Ngôn đưa tới.
“Anh tự nói hay để tôi cho người đi điều tra rõ rồi đến tính sổ với anh?”
Cả phòng lặng ngắt như tờ, nhiều người cảm thấy khó hiểu.
Hứa Phù Tang đi tới, đặt tay lên khuỷu tay Cố Tây Châu: “Tây Châu, có chuyện gì vậy? Sao bỗng dưng vẻ mặt anh nghiêm trọng thế?”
Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3644631/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.